Ở Địa Cầu mấy chục năm, Trần Dương lại dẫn các cô vợ đi du ngoạn khắp vũ trụ.
Xuyên qua hố đen, xông hơi trong mặt trời, thấm thoát mà đã 10 nghìn năm trôi qua.
Đúng như Trần Dương nói, cho dù là ở bên cạnh người mình yêu thương sâu đậm, thì 10 nghìn năm cũng sẽ thấy chán.
Người ta đều có mới nới cũ mà.
Đương nhiên, điều này không có nghĩa là tình cảm của Trần Dương và các cô vợ rạn nứt.
Đến lúc anh phải đi làm chuyện mình nên làm rồi.
"Lần này đi không biết bao lâu, các em ở nhà ngoan ngoãn, có lẽ lúc anh về, các em đều có thể thăng lên Đại Chúa Tể cả rồi".
“Đi mau đi!”
"Sắp đi rồi còn ngả ngớn!"
"Anh mà dẫn em nào về nữa thì đừng mơ lên được giường của tụi em!"
Các chị em ríu ra ríu rít đưa ra đủ yêu cầu, Trần Dương chỉ đành đồng ý từng cái một.
Anh đã chừng này tuổi rồi, còn gái gú gì chứ?
Chỉ chừng này bà vợ đã đau lưng lắm rồi.
Con trai con gái cũng đã mấy chục người, anh không còn suy nghĩ khai chi tán diệp gì nữa.
"Anh đi nhé!"
Trần Dương nhìn các cô vợ, tuy miệng họ nói chê bai, gắt gỏng nhưng thật ra họ đều không nỡ.
Có mấy cô đã khóc rồi.
Trần Dương nghiến răng, dứt khoát rời đi.
Anh nhón chân một cái là tới Hỗn Độn!
Cùng đi với anh còn có Nguyên Dương và Ma Dương, cùng một nửa số hóa thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929846/chuong-657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.