Anh cảm thấy rõ ràng bộ xương khô và cô dâu chú rể trong quan tài ngẩn người ra.
Không vui trong hai giây, vô số hồn thể đã lao từ thuyền vãng sinh xuống.
Chiếc quan tài vốn đóng nay lại mở ra, vô số con rối cương thi tàn bạo bò ra khỏi đó.
Tu vi có cao có thấp, thấp nhất là Sáng Thế sơ kỳ, cao nhất là rất gần cảnh giới Hỗn Độn!
Trong nháy mắt đã tràn ngập xung quanh.
Đậu!
Nhiều vãi!
Trần Dương mở to mắt.
Nguyên Dương cười nói: "Không ai biết Hỗn Độn đã tồn tại bao nhiêu năm, cũng không ai biết mấy thứ quỷ quái này đã lang thang trong Hỗn Độn bao nhiêu năm. Chúng đông hơn chúng ta cũng là chuyện bình thường thôi”.
"Tuy nhiên, dù có bao nhiêu đi chăng nữa, thì đều là con sâu cái kiến. Những chân linh thuần túy này sẽ trở thành chất dinh dưỡng cho việc thăng cấp của chúng ta”.
"Kiếm của ta đã nhịn đói nhịn khát lâu lắm rồi”.
Dương Phật mỉm cười, rõ ràng là có ý khác, nhưng mấy câu được nói ra từ miệng anh ta luôn hùng hồn như vậy.
"Khi độ hóa sẽ nhẹ nhàng hơn 1 chút!"
"Như vậy không được, người dân trong Phật Quốc của tôi quá ít, những chân linh này vừa vặn độ hóa”.
Thứ mà Dương Phật tu luyện chính là thần thông pháp môn chính thống nhất.
Tất nhiên, tất cả những cái này vẫn do ý chí của Trần Dương chi phối.
"Lên!"
Với mệnh lệnh của Trần Dương, hàng vạn người lao lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929839/chuong-653.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.