Chân Phật chạy vào trong đó như điên.
Trần Dương nhìn thấy, đây rõ ràng là một ngôi chùa lớn.
"Sư phụ, sư đệ...”
Chân Phật chạy vào chùa, có rất nhiều xác chết khô nằm trên mặt đất.
Xếp chồng lên nhau chồng chồng lớp lớp.
Chân Phật quỳ trên mặt đất, gào khóc: "Không... không...”
Anh ta đưa tay ra chạm vào những xác chết, ngay khi ngón tay chạm vào, những xác chết liền biến thành bụi và tan biến, để lại những viên đá tròn trên mặt đất.
"Hạt Xá Lợi Chân Phật!"
Hạt Xá Lợi chính là thần cách của Phật Đà.
"Nhiều quá!"
Trần Dương cố kìm lòng tham xuống, không ra tay, mà đi theo Chân Phật đến Đại Hùng bảo điện.
Đó là Đức Phật khổng lồ toàn thân bằng vàng.
Sinh mệnh vô hạn, ánh sáng vô hạn, ông ta đang nhắm mắt, không có một chút sinh khí nào, nhưng Phật quang tỏa ra từ trên người ông ta dường như khiến người ta phải chói mắt.
"Thế tôn!"
Chân Phật quỳ trên mặt đất, đập ngực dậm chân khóc lớn, màu đỏ tươi trong mắt dường như đã nhạt đi dưới ánh sáng vô biên.
Mặc dù nó vẫn đang lây lan nhưng nó đã chậm hơn nhiều so với trước đây.
"Bụp bụp!"
Anh ta tuyệt vọng quỳ xuống, những giọt nước mắt máu rơi xuống.
"Con đã sai, Thế tôn, con thực sự sai rồi, con là người gây ra tai họa!"
"Đinh linh linh, đinh linh linh!"
Đúng lúc này, một tiếng chuông lanh lảnh vang lên, thanh âm này lập tức khiến Chân Phật hoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929835/chuong-651.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.