Tô Diệu là vợ của Trần Dương, nên thời gian hai người ở bên nhau là lâu nhất.
Nhưng chỉ chớp mắt mà mấy nghìn năm đã trôi qua.
Tô Diệu ôm Trần Dương, nói: “Đừng áp lực quá anh nhé, có chuyện gì xảy ra, chúng ta sẽ cùng nhau gánh vác”.
“Em yên tâm, chỉ là chuyện tu luyện thôi!”
Trần Dương mỉm cười, có những chuyện không cần quá nhiều người biết làm gì.
“Anh đi gặp chị Mộc và mọi người đi, bọn họ nhớ anh lắm đó!”
Tình cảm chính là như thế, ở bên nhau lâu thì chán, nhưng xa nhau thì lại nhớ phát điên.
Hiện giờ, đối với bọn họ, việc mấy trăm năm không gặp thì đúng là một cuộc chia xa nhỏ.
Ngủ gật một giấc, bế quan một lần là qua.
“Đi, tan làm chúng ta cùng về nhà!”
Trần Dương ôm Tô Diệu, vội vàng nhắn tin cho nhóm người Mộc Thuyên.
Các chị em nhận được tin nhắn thì rất vui mừng, ai nấy đều bỏ hết công việc đang dang dở mà vội vàng về nhà!
Sau đó lại là một cuộc chiến lớn nữa.
Một ngày bên ngoài bằng mấy chục năm bên trong kết giới Thời Quang!
Dĩ nhiên phần lớn thời gian đều được Trần Dương sử dụng làm song tu để trợ giúp các chị em tu luyện.
Tu vi của bọn họ tăng lênvới tốc độ chóng mặt.
Tu vi bốn trăm năm không có tiến triển gì đã đột phá lên Tiểu Thiên Tôn trung kỳ chỉ trong mấy chục năm.
Điều này khiến cho các chị em cảm thấy thất bại vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929831/chuong-649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.