Ma hỗn độn còn đáng sợ hơn cả hung thú hỗn độn.
Không những sở hữu thực lực mạnh hơn hung thú hỗn độn mà chúng còn có trí tuệ, tuy IQ chỉ bằng trẻ con 3, 4 tuổi, nhưng cũng đủ để khiến người ta sợ hãi rồi.
Hơn nữa sở thích lớn nhất của ma hỗn độn là ăn thịt người!
Mấy người kia muốn chạy trốn, lại có 3 cánh tay thò ra khỏi hỗn độn.
"Nhóp nhép, nhóp nhép!"
"Ực!"
Tiếng nhai và nuốt vang lên rõ mồn một, Cô Tô lạnh toát xương sống: "Triệu huynh, chúng ta đi mau thôi!"
Trần Dương nhíu mày, phất tay một cái, thi triển Tụ Lý Càn Khôn, thu cái đỉnh lớn lại vào túi.
"Mau chạy!"
Trần Dương cũng nhanh chân chạy trốn, ngay lúc đó, cánh tay lớn thò ra từ bên trong nhưng không vơ được cái gì cả.
"Hu hu hu..."
m thanh như tiếng trẻ con khóc vọng ra từ màn sương mù.
Một người khổng lồ cao đến chục nghìn trượng, có 4 đầu 8 tay bước từ trong đó ra.
Người khổng lồ không có da, cơ bắp lõa lồ ra bên ngoài, máu tươi nhỏ từng giọt xuống, rớt trên khí hỗn độn, trong chớp mắt đã diệt hết một lớp sóng hỗn độn!
Liếc vội qua, Trần Dương cảm thấy cả người cứng đờ, mẹ kiếp, quái vật gì thế, khủng bố quá!
Thế mà trước đây anh còn muốn chui vào hỗn độn nữa chứ, chui vào thật thì đó là tự tìm đường chết!
Vốn tưởng đột phá lên Sáng Thế rồi thì ngông cuồng thế nào cũng được, ai mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929804/chuong-633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.