Chưa thấy người mà đã nghe thấy tiếng rồi.
Một đạo đao cương màu đỏ chặt đứt thân thể hai đệ tử nhà họ Lý, chém đôi cửa lớn.
“Keng!”
Cánh cửa bị phân ra làm hai.
Theo sau đó là ba người đàn ông vận khinh công bay vào.
Ba người này tạo thành thế chân vạc, bao vây lấy 3 người nhà họ Lý.
Lòng Lý Thiên Bá trầm xuống, sao lại đến nhanh như vậy!
Lẽ nào mấy phút thôi mà cũng không trụ nổi sao?
Nhưng anh ấy chỉ cần nhìn một chút liền hiểu ra, quả thực mấy phút cũng là điều không thể.
Thiên Nhân Hóa Sinh có thể di chuyển rất nhanh, mặc dù không bay nổi, nhưng sử dụng khinh công thì chỉ một cú nhảy thôi là đến 20, 30 mét rồi.
Bảo sao đến nhanh như vậy!
Lý Thiên Bá nháy mắt, Lý Ngạo đi đến bên cạnh anh ấy: “Lát nữa bố sẽ cầm chân bọn họ, con và mẹ cố gắng chạy nhanh hết sức có thể nhé!”
Trong lòng Tống Huyên cảm thấy đau nhói: “Không, em không thể để anh ở lại đây một mình được!”
“Vợ chồng ăn ở cả đời với nhau, em không thể giương mắt nhìn anh chết ở đây được!”
Tống Huyên thấp giọng nói: “Ngạo Nhi, con mau đi đi, đưa cụ và mọi người trốn càng xa càng tốt”.
Cô ta vừa nói vừa ra đòn: “Đại Từ Đại Bi, Thiên Diệp Chưởng!”
“Bùm!”
Sắc mặt Triệu Chí Nghĩa lạnh đi, hắn không ngờ rằng Tống Huyên lại ra tay đánh lén như vậy.
Nhưng tiếc rằng, tu vi của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929787/chuong-624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.