“Ông chủ, nếu như có thể hóa giải chiến tranh, kết thành thông gia, thì cũng là chuyện tốt mà”.
Diệp Khôn nhìn Vương Dung một cái, bất giác nhỏ giọng: “Ít nhất có nhà họ Vương làm chỗ dựa lưng, nhà họ Diệp cũng có thể sống tốt hơn chút!”
Lời của lão khiến không ít đệ tử nhà họ Diệp thầm tán thành. Đương nhiên, đa phần bọn họ vẫn cảm thấy bị sỉ nhục, để con cháu chi chính của nhà mình làm nô tỳ cho người khác, nói ra thì sau này nhà họ Diệp đừng hòng ngẩng được đầu.
“Nhà họ Diệp tôi cần người khác làm chỗ dựa sao?”
Diệp Tùng nổi giận: “Nếu ông sợ thì bây giờ đi luôn đi, cút khỏi nhà họ Diệp, tôi không cản!”
Mặt Diệp Khôn biến sắc: “Ông chủ, ý ông là sao? Tôi cũng là nghĩ cho tương lai nhà họ Diệp!”
“Con trai nhìn thấy chưa? Nhà họ Diệp bắt đầu tự cắn nhau rồi này”.
Vương Dung cười lớn, trong mắt lộ rõ vẻ khinh bỉ: “Tôi cho các người 3 giây suy nghĩ!”
“Một!”
“Hai!”
“Ba…”
Vừa dứt lời, Vương Dung hóa thành một luồng bóng trắng xông tới.
“Không hay rồi!”
Diệp Tùng cả kinh, đẩy Diệp Tinh đang đứng trước mặt ra, ông ta không kịp né tránh, ăn trọn một chưởng của Vương Dung vào lồng ngực.
“Bịch!”
Diệp Tùng lập tức bị đánh bay, chưởng này gần như lấy mạng ông ta, đồng thời Kim Đan trong mạng khiếu cũng vỡ ra.
“Ông chủ!”
“Bố!”
Mọi người nhà họ Diệp vừa sợ vừa tức, Diệp Tinh tức phát điên: “Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929664/chuong-554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.