Truyền Tống Trận xuyên các châu bị các đại môn phái nắm chặt trong tay. Đúng như anh nghĩ, trước Truyền Tống Trận là một hàng dài, Trần Dương cũng rất ngoan ngoãn, đứng xếp hàng phía sau.
Chẳng có chuyện đặc sắc gì xảy ra, cũng không ai chen hàng, tốc độ truyền tống rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến lượt Trần Dương.
“Giao nguyên thạch ra đây!”
Trần Dương nộp phí truyền tống, bước vào trong Truyền Tống Trận.
Bên trong Truyền Tống Trận có hơn 20 người, ai nấy đều nhắm mắt ngưng thần, kiềm chế hơi thở, nhìn qua thấy chẳng ai là dạng vừa cả.
“Đủ người rồi, mở Truyền Tống Trận!”
Một luồng ánh sáng lao vút lên trời, lực truyền tống kỳ diệu bao trùm lấy Trần Dương, phá vỡ không gian, trong nháy mắt đã đưa anh vào trong không gian.
Đến lúc Trần Dương tỉnh lại thì đã đến nơi, châu Nam Lý Hỏa, địa giới Đại Viêm Tông.
Khoảnh khắc chạm đất, Trần Dương cũng đứt liên lạc với các phân thân của anh.
Điều này khiến Trần Dương vô cùng kinh ngạc.
“Lẽ nào do khoảng cách quá xa?”
Trần Dương cau mày: “Không… không phải như vậy, chắc là do biển Hỗn Độn!”
Sau khi đến châu Nam Lý Hỏa, anh thấy nơi này không phải lửa đầy trời như người đàn ông kia nói, nhưng hỏa linh khí đậm đặc giữa trời đất thì gấp trăm lần châu Bắc Lô.
Dùng mắt thường có thể thấy từng ngọn núi lửa, riêng địa giới Đại Viêm Tông đã có mấy trăm ngọn.
Thảo nào hỏa linh khí lại cuồn cuộn như vậy, tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929644/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.