Quảng Tản cảm thấy thoả mãn rời di, Trần Dương đã đồng ý với ông ta rằng trong vòng hai ngày sẽ đến.
“Sao ông còn chưa đi?”
Trần Dương ghét bỏ nhìn Vạn Pháp chân quân.
Vạn Pháp chân quân cũng thấy rất thốn, không phải ông ta không muốn đồng ý yêu cầu của Trần Dương mà Tông chủ không cho ông ta nhiều kinh phí như vậy.
“Điêu đạo hữu, có thể đợi tôi đề nghị lên tông môn đã không?”
Trần Dương xua tay: “Mời thoải mái”.
Nói xong còn thầm lẩm bẩm một câu: “Đúng là keo kiệt, còn Tam Đại Thánh Tông nữa chứ, sống không bằng đám lừa trọc!”
Vạn Pháp chân quân là Uẩn Thần hậu kỳ, cho dù Trần Dương nói rất nhỏ nhưng ông ta vẫn nghe thấy.
Ông ta lập tức đỏ mặt.
Trần Dương lấy máy truyền ảnh ra: “Giục mãi giục mãi, giục cái gì mà giục, lão già chết giẫm này!”
“Nhóc con, tại sao bây giờ mới chịu nhận cuộc gọi video của tôi?”
Máy truyền ảnh xuất hiện gương mặt hơi tức giận của Linh Nguyên chân quân.
Nhưng mà thoáng chốc, thông qua màn ảnh, ông ấy nhìn thấy Vạn Pháp chân quân đứng sau lưng Trần Dương, lập tức khôi phục lại bộ dạng lạnh nhạt: “À, thì ra Bồng Lai Tiên Tông cũng ở đây”.
“Làm ơn đi, bây giờ có nói thế nào thì tôi cũng là trưởng lão rồi đấy, bận bịu lắm, toàn tông từ trên xuống dưới nhờ vào tôi mới có cơm ăn”.
Linh Nguyên chân quân suýt hộc máu, mấy ngày nay Nạp Hải Tông kiếm chưa đủ à.
Số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929617/chuong-527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.