Cố dằn xuống suy nghĩ muốn đánh cho chúng nó một trận, Trần Dương trong lòng mặc niệm: “Ba con ngu xuẩn này là mình nuôi, là mình nuôi…”
Anh sờ cái túi thú cưng, hy vọng con nhãi này sau khi ra ngoài đừng có ngu như vậy.
Dù sao nó cũng là dị thú, nếu nó mà cũng ngu ngốc giống ba đứa này thì chết quách đi cho rồi.
Trần Dương dẫn ba con yêu rời đi, ra khỏi Vô Cực Kiếm Tông, lập tức dùng thủy độn, mỗi ngày đi được 150 nghìn dặm, ba bốn ngày sau đã đến tông môn.
Tông môn lúc này đã có dáng vẻ của đại tông.
Mấy trăm ngọn núi tiên, tiên khí lượn lờ, hạc trắng bay trên núi, các tu sĩ qua lại hoặc cưỡi mây, hoặc ngự kiếm, linh khí dồi dào, còn gấp mười bên ngoài.
Cũng nhờ có linh mạch dưới đất và Tụ Linh Trận cỡ lớn, nên linh khí trong phạm vi mười nghìn dặm quanh đảo Thiên Lang đều không ngừng bị hút vào, linh khí trong chục nghìn dặm dư sức để cung cấp cho một hòn đảo.
Thời gian trước, Khuê Xà chân quân đã đến Hoan Hỉ Ma Tông một chuyến, không diệt tông mà rút luôn mấy chục khoáng mạch linh thạch ở lòng đất bên dưới Hoan Hỉ Ma Tông đi.
Sau khi chôn hết xuống đảo Thiên Lang, linh mạch của đảo Thiên Lang lúc này đã không kém gì các tông môn hạng hai.
Sau một thời gian tu luyện, các bán yêu được cứu từ hải vực Hoảng Loạn đã dần áp chế được yêu tính trên người.
Đó là nhờ “Bảo Quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929577/chuong-509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.