"Nguy rồi!"
"Mau ngăn ông ta lại!"
Pháp Tàng sợ hãi cực độ, khi Uẩn Thần vào đó thì khó lòng có đường sống, đây không phải là tự tìm đến cái chết sao?
Liệt Kiếm chân quân vội vàng ném ra một lá bùa.
"Phong Thiên Phù!"
Trong nháy mắt, lốc xoáy đã bị ngăn cách, Trường Lưu chân quân đã bị cản lại.
"A Di Đà Phật!"
Pháp Tàng gỡ chuỗi tràng hạt của mình xuống ném tới, trói ông ta lại.
Trường Lưu chỉ muốn tiến vào, nào có muốn chiến đấu, nhưng cuối cùng lại bị giam cầm!
"Liệt Kiếm đạo hữu, tôi và ông liên thủ, phong tỏa cấm địa!"
"Được!"
Liệt Kiếm chân quân gật đầu đồng ý, ngưng tụ pháp lực, phong tỏa lối ra khu cấm địa.
Xong xuôi hết thảy, Pháp Tàng thu hồi tràng hạt, không nói gì, dẫn người rời đi.
Liệt Kiếm chân quân cũng vậy, nhưng Trần Dương lại chọn đường khác, vì anh sợ Diệp Thần nhận ra mình.
Liệt Kiếm chân quân cũng không giữ anh lại, chỉ nói: "Anh bạn, lên đường cẩn thận".
Nói rồi dẫn đệ tử rời đi.
Những tông môn nhỏ càng không dám ở lại, họ sợ trở thành tấm bia trút giận của Trường Lưu chân quân.
Đệ tử Độn Thế Tiên Cung bình thường rất cẩu thả, nhưng ai cũng biết pháp thuật của bọn họ cao siêu, pháp bảo thì nhiều, cuối cùng hôm nay lại bị tận diệt.
Nói ra chỉ sợ không ai tin.
Trường Lưu chân quân khiếp đảm, khi đi dẫn theo hơn hai trăm đệ tử, lúc về chỉ còn lại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929567/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.