Trong ánh mắt Hạo Nguyệt chân quân cũng thoáng một chút kiêng kị, phong cách hành xử của Trần Dương cũng khá ngang ngược, không biết rằng thêm vào nội môn là tốt hay xấu nữa.
Lần này đạo trường đang trong lúc phi hành với tốc độ cao, nên ông ta không biết phải làm sao, đành chỉ biết khống chế trung tâm, sau đó neo đậu đạo trường.
“Tôi cho các người nửa giờ, nửa giờ sau, nếu vẫn không phân được thắng bại thì phải ngừng cuộc chiến!”
Đối với mấy chuyện này Hạo Nguyệt chân quân cũng không muốn quản, chỉ cần bọn họ còn chưa vào Vô Cực Kiếm Tông, thì quy tắc của tông môn sẽ không áp dụng lên bọn họ.
Khô Mộc chân quân và Nhược Thủy chân quân nghe thấy vậy thì vô cùng kinh hãi, Trần Dương thì cười mờ ám: “Giết hai ông thì dễ không thôi à!”
Dứt lời, kiếm khí vượt qua mấy dặm lao đến trước hai người.
“Nhược Thủy đạo vận!”
“Khô Mộc đạo vận!”
Hai đạo vận chồng lên nhau, hình thành hai tầng phòng vệ.
Khô Mộc đạo vận chính là kiếm thế, Nhược Thủy đạo vận hóa thành một vùng biển khơi trùng điệp hàng trăm dặm, mỗi một giọt nước đều nặng đến mấy cân.
Hai lão già này quả nhiên là lợi hại.
80 nghìn đạo kiếm nguyên tiêu hao rất nhanh, trong chớp mắt chỉ còn lại một nửa.
“Nổ cho ta!”
“Ầm!”
Biển khơi nổ lớn rồi sôi trào, Khô Mộc đạo vận cũng bị hao tổn 1/5.
Hai người vội vàng bay ngược lại trăm dặm.
Ba kiếm, hút hết 1/3
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929499/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.