"Tất cả tấn công!"
Thủ lĩnh thương đội không nhiều lời, lao đến, Thập Tự Đao tung hoàng ngang dọc, hàng trăm thương đội bên dưới cũng lần lượt rút vũ khí ra, kiếm khí, đao khí, liệt hỏa, hàn băng, duệ kim... hùng hổ xông tới.
Cuộc tấn công áp đảo đã chặn mọi đường rút lui của Trần Dương.
Kiến nhiều cắn chết voi, nếu Trần Dương thực sự chỉ là Ngưng Đan bình thường, thì khi bị hàng trăm người tấn công, anh chắc chắn sẽ bị xâu xé không còn lại cả một mẩu xương.
Đánh trúng rồi!
Thủ lĩnh thương đội lộ vẻ vui mừng, ông ta là cao thủ Ngưng Đan hậu kỳ, Sa Mạc Bảo Đao là vũ khí nổi tiếng của ông ta, trong phạm vi 30.000 dặm của sa mạc, ông ta cũng là tay chém hạng nhất.
Thằng oắt này sẽ không bao giờ sống sót nổi.
Vừa định quay đầu trở về, bên dưới có người kêu lên: "Mọi người nhìn kìa... bọn chúng... bọn chúng vẫn bình an vô sự”.
Một tiếng nổ lớn làm bọn chúng phải nhốn nháo, lần lượt ngẩng lên nhìn.
Bọn Trần Dương thực sự còn sống, thậm chí Lưỡng Vạn còn lấy ra loại trái cây có một không hai ở núi Thập Vạn, gặm từng miếng từng miếng to.
Tuy là sói nhưng lại bị ép làm chó, bây giờ lại biến thành người, ăn tí hoa quả... cũng không có gì quá đáng đâu nhỉ?
Thủ lĩnh mặt biến sắc, định thần nhìn lại, ông ta phát hiện ra họ được bao phủ bởi một lớp bảo vệ.
Lúc bọn họ tấn công, Trần Dương đã triển khai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929460/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.