Bên trong đình viện, Trần Dương đang tìm tòi nghiên cứu về Kiếm Đan bên trong huyệt khiếu.
Tiểu kiếm dài một tấc, toàn thân đỏ rực, không biết có phải vì mạng khiếu anh chọn lại là tâm khiếu không nhỉ.
Tâm khiếu thuộc hành hỏa, kỳ lạ nhất chính là, thanh tiểu kiếm dài một tấc này có thể rời khỏi cơ thể!
Không sai, có thể rời khỏi cơ thể!
Hơn nữa, sau khi rời khỏi cơ thể cũng sẽ không có chút cảm giác khó chịu nào.
Điều này thật là thần kỳ.
Anh gọi Quản Đồ đến, hỏi một câu não tàn vô cùng: “Yêu Đan của mày có thể rời khỏi cơ thể không?”
Quản Đồ cũng bị dọa cho sợ phát ngất, Yêu Đan sao có thể rời khỏi cơ thể được chứ.
Đây chính là tính mạng của chúng, một khi rời thân thể rồi, thì thân thể cũng tiêu tán.
Hắn quỳ xuống đất, cầu xin được tha thứ vì nghĩ rằng Trần Dương định giết hắn.
“Điên à, xin tha mạng cái gì hả, trong nhẫn trữ đồ của tao có nhiều thịt yêu vương như vậy, ăn mày thì có ý nghĩ gì?”
Trần Dương xua tay một cái.
Quản Đồ bỗng trở nên lúng túng.
Hắn cũng lú mề lắm cơ, nếu như anh muốn giết hắn, thì có cần thiết phải hỏi han nhiều lời vậy không, anh bóp vỡ nguyên hồn của hắn là được rồi.
Nhưng mà kỳ lạ thật đấy, Yêu Đan của yêu quái không thể nào rách rời khỏi thân thể, vậy Kim Đan của tu sĩ loài người thì chắc cũng vậy chứ nhỉ.
Trên Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929434/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.