Viên Tuyết Phi tỏ vẻ ngượng ngùng, tâm trạng ảo não, hai tay bất giác vò quần áo.
"Nhưng... nhưng tôi với anh ta chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, chưa từng làm gì đi quá giới hạn, đến giờ tôi vẫn còn trong trắng!"
Viên Tuyết Phi lấy hết dũng khí nói: "Hay là... anh chê tôi?"
Chê?
Trần Dương cười mỉa, đúng là anh chê đấy!
Anh cũng không phải đồ ngốc, lúc này nhìn thấy Viên Tuyết Phi anh cũng hiểu cả rồi.
Cô gái xấu ma chê quỷ hờn đêm động phòng chắc chắn là do cô ta giả trang thành.
Mục đích là để doạ anh chạy mất dép, còn lạc hồng đêm hôm đó thì lại càng đơn giản, lấy tý máu gà vịt là được.
Nghĩ cũng thấy nực cười, cô ta tưởng anh sẽ xoắn lấy cô ta, nhưng cô ta nhầm rồi.
Tuy cô ta xinh đẹp, nhưng các bà vợ của anh chẳng ai kém cạnh cả.
Vốn tưởng là anh nợ nhà họ Viên, nhưng bây giờ đột nhiên anh lại cảm thấy mình thiệt thòi.
Hôm đó anh cứu Viên Tuyết Phi đã đủ trả hết ân oán rồi.
Viên Tuyết Phi thấy lòng trĩu xuống: "Anh Trương, tôi... tôi cũng không cố ý giấu anh, chỉ là chuyện này rất phức tạp, tôi..."
"Được rồi, cô không cần giải thích với tôi nhiều như vậy đâu, tôi cũng không muốn nghe!"
Trần Dương thẳng thừng ngắt lời cô ấy.
Viên Tuyết Phi sắc mặt trắng bệch, Viên Thiên Cương muốn chen miệng vào nhưng do cố kị, bèn nuốt những lời định nói xuống.
"Những gì nợ nhà họ Viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929426/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.