"Tấn công tiếp cho ta!"
Gấu Hoàng ra lệnh, mấy triệu con dã thú hung mãnh ào lên.
Pháp trận bảo vệ thành đã vận hành đến cực hạn, nguyên thạch trung phẩm và thượng phẩm đổ vào đầu mối pháp trận không ngớt, năng lượng mà một nguyên thạch trung phẩm cung cấp thậm chí không gắng gượng được tới nửa nhịp thở.
Nghĩ cũng biết bọn họ đã dùng bao nhiêu nguyên thạch trong trận chiến bảo vệ thành này.
Ấy là còn chưa kể đến Bạo Viêm Phù, Hàn Băng Phù và Phích Lịch Thiên Lôi!
Nếu lần này có thể sống sót, bọn họ nhất định sẽ cải tạo pháp trận bảo vệ thành, có bỏ ra bao nhiêu tiền cũng phải cải tạo thành một pháp trận vừa tấn công vừa phòng thủ, dù sao cũng phải tốn nguyên thạch mà.
Đáng tiếc, nhìn tình hình trước mắt, sau khi chuông lớn vỡ vụn thì việc cửa thành bị phá vỡ chỉ là chuyện sớm muộn.
Diêm Đồ, Viên Tuyết Phi, thậm chí cả nha đầu Ngọc Khiết đều thấy chết không sờn.
Thành mất nhà tan, bọn họ đều hiểu đạo lý này.
Cung sừng trâu vẫn đang không ngừng bắn tên, hằng hà sa số con dã thú bị bắn chết nhưng vẫn chẳng thấm thía gì với lực lượng bổ sung của chúng.
Quá nhiều, thật sự chúng quá đông, đông như quân Nguyên!
"Koong!"
Chuông lớn vang lên hồi chuông thứ 9, sóng âm mạnh mẽ lan rộng, trong vòng 100 mét trở lại máu tung đầy trời, hơn trăm nghìn con dã thú nổ tung.
"Rắc rắc!"
Chuông lớn cũng mất đi độ bóng, hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929413/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.