Mua một đống dược liệu và quyển Thiên Đao Vạn Qua, còn lại 10 nghìn nguyên thạch thượng phẩm thì lấy luôn.
Ra khỏi Thất Bảo Trai, Trần Dương quay người đã mất dạng.
Vương chưởng quầy bùi ngùi mãi, vốn tưởng Trần Dương sẽ tiếp tục bán đan dược nhưng sự thật lại khác với tưởng tượng của ông ta.
Nhưng ông ta cũng thấy rất mãn nguyện rồi. Làm xong giao dịch này thì nhiệm vụ năm nay của ông ta đã hoàn thành được 70%, chắc chắn năm nay thu hoạch có thể vượt mức dự kiến.
Ông ta đã làm chưởng quầy ở thành Vô Úy 5 năm rồi, năm nay chắc chắn sẽ được lên chức.
Nghĩ đến đây, ông ta vội lấy truyền âm phù ra, bảo cửa hàng đầu mối phủ Diêu Quang vận chuyển hàng hóa cho mình.
...
Sau khi ra khỏi Thất Bảo Trai, Trần Dương không trở về nhà trọ mà đi tìm người môi giới để thuê một căn nhà yên tĩnh.
Trả 10 miếng nguyên thạch trung phẩm xong thì anh được thuê nửa năm.
Tuy giá hơi chát nhưng với anh cũng chẳng thấm thía gì.
Nhà không to lắm nhưng yên tĩnh, trong sân trồng nhiều loại hoa tươi nở theo mùa.
Trước đây có một học trò sống ở đây, vì đỗ đạt cao nên đã trở thành cử nhân, vào phủ Diêu Quang.
Trần Dương dùng thần niệm quét quanh một vòng thấy không có gì kỳ lạ.
Vào phòng, Trần Dương đổ hết một đống nhẫn trữ đồ lấy được ở chỗ Thiết Đầu lên bàn.
Mấy trăm cái nhẫn trữ đồ đấy, bán nhẫn trữ đồ thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929389/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.