“Dạ, chủ nhân!”
Uy lực trên người Trần Dương quá lớn, cảm giác này hắn mới chỉ cảm nhận được từ trên thân thể Gấu Hoàng, không... thậm chí còn hơn cả Gấu Hoàng.
“Tao đi trước, những việc còn lại giao cho mày!”
Nói xong, Trần Dương sải bước đi ra khỏi nhà kho, để Quản sư gia đần mặt ở đó.
Cùng lúc đó, trong nhà lao phủ Thành chủ!
Viên Thiên Cương bị đánh cho máu me be bét, tên quản ngục ra tay rất tàn nhẫn, roi da thấm đầy nước muối, một roi thôi khiến người ta đau chết đi sống lại.
“Nói mau, thiếu Thành chủ đã chết như nào!”
“Khai ra mau, may ra tôi còn nương tay!”
“Thành chủ đã phái binh đi tiêu diệt Viên phủ rồi, lát nữa ông có thể đoàn tụ cùng gia đình, nghe nói đại tiểu thư nhà họ Viên vô cùng xấu xí, không biết là thật hay giả, tôi cũng muốn xem xem!”
“Ha ha ha…”
Bọn chúng vừa dùng cực hình để tra hỏi, vừa đánh vào tâm lý.
Ninh Khang chết rồi, nếu như bọn chúng không tra ra được manh mối gì, thì kẻ xui xẻo chính là chúng.
Ninh Thiên Hùng tàn bạo đến mức nào, thì bọn chúng quá rõ.
“Tôi vô tội, rồi Ninh Thiên Hùng chết không được tử tế đâu!”
Xương bả vai của Viên Thiên Cương đã bị đóng xuyên qua, sức lực toàn thân bị hạn chế, đường đường là ông chủ nhà họ Viên, là Sứ tuần thành Vô Úy, vậy mà hôm nay lại ra nông nỗi này.
“Muốn chết à!”
Viên quản ngục đập bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929364/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.