Người đàn ông sờ sờ lỗ mũi, cũng không lên tiếng, anh lôi ra một cây đoản kiếm, nhẹ nhàng đâm một cái.
Dễ như cắt đậu phụ vậy, cảm giác dễ dàng xuyên qua được lớp da cứng kia.
Viên Tuyết Phi trố mắt ra nhìn, cây đoản kiếm này quả là sắc bén, chắc hẳn đây là linh khí rồi, người đàn ông tướng mạo xấu xí này không những có linh khí trong tay, còn lẳng lặng giết được một con hung thú và mấy chục con mãnh thú, thật là siêu phàm!
Hai cô gái đứng ngây ra một bên như vậy, họ nhìn người đàn ông ung dung lột da của con hung thú, toàn bộ quá trình đều diễn ra trong nháy mắt.
Nếu so sánh với sự vụng về của Ngọc Khiết khi lột da thú, đối phương không khác nào một nghệ nhân cả.
Sau đó người đàn ông đâm một phát lên đầu nó, não nó cứng vô cùng, nhưng đối phương dường như không cần dùng đến chút sức lực nào cả.
Người đàn ông gẩy một cái, một viên Thú Đan to chừng ngón tay cái liền rơi vào trong tay anh ta.
Còn da thú thì bị anh cho vào trong nhẫn trữ đồ.
Còn răng thú và xương thú người này cũng không bỏ qua!
Người đàn ông chuyên tâm vào việc róc xương, dường như không để ý đến hai cô gái kia.
“Này, sao anh bất lịch sự vậy!”
Ngọc Khiết không nhịn được nói.
“Này, tôi gọi anh mà!”
Người đàn ông cũng không thèm quay đầu lại nói dù chỉ một câu!
Viên Tuyết Phi hít sâu một hơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929339/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.