"Em không cần biết cảm nhận của anh, em chỉ biết cảm nhận của em".
Tuy Từ Tiểu Nhu bình thường rất dịu dàng, nhưng cô ấy là người ngoài mềm trong cứng.
Chuyện cô ấy đã quyết thì ai nói cũng vô ích.
"Tôi..."
Trần Dương bị cô ấy chặn họng không thốt nên lời.
"Anh dám nói anh không thích em chứ?"
“Tôi…”
Trần Dương cười khổ nói: "Nhiều lúc không phải là chuyện thích hay không thích, phải, tôi thừa nhận là tôi thích cô thật, thế nhưng..."
Anh còn chưa nói xong, Từ Tiểu Nhu đã sán tới gần nói: "Cuộc hôn nhân của anh với Tô Diệu chỉ là hữu danh vô thực, hay là anh hãy ly hôn cô ấy, để chúng ta bên nhau đi".
"Ai bảo cô thế?", Trần Dương nói: "Chúng tôi đã hoá giải hiểu lầm trước đó rồi, chưa kể còn định sinh con nữa".
Để Từ Tiểu Nhu bỏ cuộc, anh đành phải ra độc chiêu.
"Em cũng có thể sinh con cho anh", Từ Tiểu Nhu vẻ mặt nghiêm túc đáp.
"Tôi còn có rất nhiều nhân tình".
"Thế tức là em có mắt nhìn, người đàn ông bất tài mới không ai thèm thích".
Mẹ kiếp, nói vậy thì đỡ kiểu gì?
"Trần Dương, cả đời này em chưa từng làm chuyện gì điên cuồng như vậy, nếu anh dám từ chối em, em sẽ lấy bừa một người, khiến anh hối hận cả đời!"
Trời!
Trần Dương nghe vậy thì kinh ngạc không thôi.
Nhìn vẻ nghiêm túc của cô ấy thì kiểu gì cũng làm thật.
Nếu anh từ chối cô ấy, cô ấy quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929265/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.