Thông báo với Tô Diệu xong, Trần Dương mang theo Cổ Vương 4 cánh vội vã rời khỏi bệnh viện.
Vừa ra khỏi bệnh viện thì Cổ Vương 4 cánh trong người anh lại kêu dữ dội hơn.
"Chít chít chít chít"
Trần Dương nhìn quanh bốn phía, không thấy người nào đáng nghi.
Với thực lực của anh bây giờ, trừ phi tu vi của đối phương cực kì cao, nếu không sẽ không giấu được anh.
Lẽ nào đối phương đã đạt tới cảnh giới Quy Chân rồi?
Đúng vậy, chỉ tu sĩ cảnh giới Quy Chân mới có thể khiến cho Cổ Vương 4 cánh sợ hãi đến mức này!
Chết tiệt!
Anh cảm giác như mình đã rơi vào một cái bẫy, mà người bày bố hết tất cả lại là một tu sĩ cảnh giới Quy Chân.
Kẻ địch trong tối, anh ngoài sáng, không thể ở nơi đông người quá lâu được.
Cổ Vương 4 cánh càng kêu lên ghê tợn hơn, Trần Dương bước vào một con hẻm không có người qua lại.
Vừa bước vào trong hẻm chưa bao lâu thì anh đã cảm nhận được một luồng khí lạnh lẽo, lông tơ toàn thân dựng ngược cả lên.
Cổ Vương trong người anh cũng không kêu nữa.
Anh quay phắt đầu lại, một người đàn ông sắc mặt dữ tợn, thân hình cao lớn, mặc đồ đen đứng sau lưng anh.
Sắc mặt ông ta thoạt nhìn xám như tro tàn, không giống với người thường, không nhìn thấy chút dấu hiệu của sự sống nào trên mặt ông ta.
Trong mắt thì tròng trắng mắt chiếm hơn một nửa, hệt như mắt cá.
Phối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929204/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.