Thành phần chủ yếu của thuốc giải độc là Thanh Dương Sâm và Liên Kiều, ngoài ra còn phối hợp thêm một vị thuốc giải độc khác.
Chỉ cần 3 vị thuốc này kết hợp lại với nhau đạt đến Dược Lực 5 phần, thì chế ra được thuốc giải độc.
Dù đây chỉ được coi là thuốc giải độc cấp thấp nhất.
Tuy nhiên việc chế ra cũng không phải đơn giản, vậy nên Trần Dương vừa chế thuốc vừa giảng giải kỹ càng cho Lý Lâm nghe.
Anh cố gắng làm thật chậm, bình thường ra chỉ cần khoảng nửa giờ là xong, nhưng cuối cùng lại mất đến 2 giờ.
Khi mở vạc ra, một mùi thơm nhẹ mát mẻ tỏa ra từ bên trong.
Cùng với đó là một tiếng “Oang” phát ra từ bên trong.
Thuốc giải độc này đã chế xong.
Dược Lực Hóa Âm, Dược Lực đã đạt đến 9 phần rưỡi, nhưng lần này anh cũng không sử dụng đến thủ pháp luyện đan, và tất nhiên là anh cũng chẳng có ý định dạy cho Lý Lâm.
“Cô học được chưa?”
Lý Lâm nghe mà cảm thấy quay cuồng, cho dù Trần Dương đã làm khá chậm, nhưng cô ta mới chỉ hiểu được đại khái.
Nếu suy nghĩ kỹ lại một chút, thì chắc mới nhớ được tầm 1/3.
“Sư phụ, con… con mới nhớ được một chút”, Lý Lâm lí nhí nói: “Có phải con dốt quá không thầy?”
“Không sao, chuyện này bình thường mà”.
Trần Dương cười một tiếng, vốn dĩ chế thuốc là một chuyện rất khó, Lý Lâm lại lần đầu tiên tiếp xúc, nên chậm cũng là chuyện bình thường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929179/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.