Hoắc Kim Cương ngơ ra, Đặng Nhất Thu cũng cảnh giác nhìn quanh bốn phía.
Một phút sau, Đặng Nhất Thu cười lên bảo: "Được rồi đấy, chồng của cô mới chỉ đạt đến tu vi Tiên Thiên hậu kỳ thôi, cho cậu ta mười cái gan cậu ta cũng không dám tới".
Hoắc Kim Cương cũng thở phào rồi cười nhìn Tần Vũ Hàm: "Người đẹp, đừng mộng tưởng gì nữa, anh nhất định sẽ khiến cô em ngây ngất..."
"Các người dám!", Ngũ Thông Thiên tức giận đỏ cả mặt nhìn hai người kia: "Dám đụng đến sợi lông tơ của cháu gái tôi thì tôi sẽ khiến cho hai người chết không có chỗ chôn!"
"Ông già, nếu ông nói những lời này trước lúc bị trúng Nhuyễn Cân Tán thì có cho tôi thêm mười lá gan tôi cũng không dám làm gì", Hoắc Kim Cương cười khẩy nói: "Bây giờ ông cũng đã là con cá nằm trên thớt mặc người giày xéo rồi, ông Hoắc đây sợ quá đi à!"
Vừa nói Hoắc Kim Cương vừa định ra tay lột đồ Tần Vũ Hàm.
Bây giờ, Tần Vũ Hàm đã tuyệt vọng rồi.
Những người khác cũng nhắm mắt lại, bọn họ đều là những người trông thấy Tần Vũ Hàm trưởng thành, sao nỡ lòng nhìn cô ta bị lăng nhục được chứ!
Một tiếng "rẹt" vang lên.
Áo ngoài của Tần Vũ Hàm cũng bị xé rách, để lộ ra bờ vai nuột nà.
"Súc sinh, mau dừng tay..."
Ngũ Thông Thiên trợn to mắt, điên cuồng gào lên.
Ầm ầm!
Rầm!
Một tiếng nổ vang lên, bức tường sau đại điện bỗng chốc nổ tung.
Vụn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929122/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.