Đừng… tôi quỳ… tôi quỳ…
Trần Dương siết chặt quả đấm của mình, ức chế đến mức run rẩy.
Làm thằng đàn ông chỉ có thể quỳ trước trời đất, quỳ trước bố mẹ, vậy mà hôm nay lại phải quỳ trước một đứa con gái.
Nếu như không phải vì tính mạng của Mục Tư Tư đang nguy cấp, tấm thân này đang phải gánh nỗi oan thấu trời, thì anh đã quay người đi từ lâu rồi.
“Đúng rồi đó, vậy mới là người thông minh!”, Tần Vũ Hàm hừ lạnh một tiếng: “Anh mau quỳ xuống cầu xin tôi đi!”
Huỵch một tiếng, anh quỳ trước mặt Tần Vũ Hàm.
Anh thề rằng mối nhục hôm nay nhất định sẽ có ngày trả lại.
…
Sau khi luyện xong Bổ Thiên Đan thì cũng đã 10 giờ tối.
Giờ phút này, nội khí của Trần Dương đã hoàn toàn khô kiệt, toàn thân kiệt sức, đây chính là hậu quả của việc dùng chân khí luyện đan.
Đặc biệt là loại đan dược cao cấp như Bổ Thiên Đan, sẽ khiến tiêu hao chân khí và thể lực.
Anh không cần nghỉ ngơi, xốc lại tinh thần, mang Bổ Thiên Đan chạy chẳng đến bệnh viện.
10 giờ rưỡi, Trần Dương đi đến bệnh viện Nhân Dân số 5 thành phố Tây Xuyên.
Anh thầm cầu nguyện cho Mục Tư Tư bình an vô sự, nếu không mọi thứ anh làm sẽ đổ xuống sông xuống biển.
“Tiểu Dương, cuối cùng cậu cũng đến…”, Lý Thiên Bá vội vàng ra đón, anh ấy đợi lâu đến mức ngủ đến nơi rồi.
“Thiên Bá… anh vất vả rồi”.
“Chúng ta là anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929080/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.