"Tôi chính là Trần Dương, anh tìm tôi có việc gì?", Trần Dương đứng lên nhìn người đàn ông nói.
Lúc này, người đàn ông tháo kính râm bước vào, tay cầm một chiếc hộp, mỉm cười nói với Trần Dương: "Chào Trần tiên sinh, tôi là thầy chế thuốc của hiệp hội y học cổ. Tôi tên Lã Tiên, đến để tặng cậu huy chương thầy chế thuốc".
Cái gì?
Huy chương thầy chế thuốc?
Ôn Nhu nhíu mày tỏ vẻ mặt khó hiểu. Có chuyện gì vậy, sao hiệp hội y học cổ lại trao huy chương thầy chế thuốc cho Trần Dươn g?
Lúc này, các học sinh trong lớp cũng ngây người.
Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?
Tại sao hiệp hội thầy chế thuốc lại trao huy chương cho Trần Dương?
Anh ấy chỉ là học trò của một thầy chế thuốc, dựa vào đâu mà được nhận huy chương thầy chế thuốc?
Trần Dương cũng khó hiểu, huy chương thầy chế thuốc?
Đó là cái gì vậy?
Thấy Trần Dương hình như không hiểu, anh ta khẽ cười giải thích: "Đây là bằng chứng cậu gia nhập hiệp hội cổ y, có huy chương thầy chế thuốc này, cậu chính là hội viên của hiệp hội cổ y".
Cái gì? Hội viên của hiệp hội cổ y?
Ôn Nhu rùng mình, nhìn Trần Dương với vẻ không dám tin. Anh... gia nhập hiệp hội y học cổ lúc nào vậy?
Thực ra cô ấy cũng là hội viên của hiệp hội y học cổ, hơn nữa còn có huy chương thầy chế thuốc cấp 4.
Nghe thấy lời Lã Tiên, Trần Dương cau mày, chẳng phải anh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929031/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.