“Đại sư, ông quả là giỏi, mau xem cho bạn gái tôi một quẻ đi!”, Tào Bảo đi tới, nháy nháy mắt nói với ông thầy bói: “Tôi đã gặp được rất nhiều thầy bói, nhưng chỉ có ông là phán chuẩn nhất!”
Ông thầy bói cười lớn nói: “Trương Bán Tiên tôi không phải là người hữu danh vô thực, hơn nữa tôi xem bói thì chỉ xem cho những người có duyên, nếu như không có duyên thì dù có dùng bao nhiêu tiền cũng không mua chuộc được tôi xem đâu!”
“Tiên sinh quả thật là cao nhân!”, Tào Bảo chắp tay nói.
Trương Bán Tiên xua tay lia lịa, hai cô cậu có duyên với tôi, nên tôi xem miễn phí, nhưng tôi sẽ xem thật cẩn thận!
Xung quanh không ít người nghe được việc ông thầy bói xem mà không lấy một đồng nào, ai nấy đều thấy nể phục, đây mới thực sự là cao nhân.
Bảo sao người ta gọi ông ấy là Bán Tiên, đúng là danh bất hư truyền.
Tào Bảo cảm thấy kính nể, liền nói: “Vậy thì làm phiền ông!”
Trương Bán Tiên gật đầu, nhìn về phía Vu Lan hỏi: “Cô gái này, cô có thể nói sinh thần bát tự cho tôi biết được không?”
Vốn dĩ Vu Lan không tin, nhưng thấy ông ta xem có vẻ chuẩn, nên cũng thấy có chút hứng thú, nên cô ta không chần chừ mà nói ngày sinh của mình ra: “Rạng sáng ngày 8 tháng 11 năm 1991…”
“Rạng sáng ngày 8 tháng 11 năm 91…”
Trương Bán Tiên vừa lẩm bẩm trong miệng vừa bấm ngón tay tính toán.
Mấy phút sau, ông ta dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1928992/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.