Nghe tiếng Tống Huyên bất lực tới òa khóc trong điện thoại, trái tim Trần Dương chẳng khác nào rơi xuống đáy vực. Anh cúp máy, sắc mặt cực kỳ khó coi ra khỏi văn phòng.
Giờ đã là mười giờ đêm, ngoài một số nhân viên tăng ca thì những người khác đều tan làm cả rồi.
Trần Dương dùng thang máy dành riêng cho tổng giám đốc đi xuống dưới. Anh mới ra khỏi thang máy thì va phải một người đàn ông mặc đồ màu đen đội mũ lưỡi trai.
Trần Dương đang gấp nên cũng không nghĩ nhiều, anh nói xin lỗi người kia theo bản năng rồi định rời khỏi tòa nhà.
"Nói một câu xin lỗi là có thể bỏ đi ư?"
Người kia giữ cánh tay Trần Dương lại. Sức mạnh của người kia rất lớn, giống như một cái kìm siết chặt tay anh.
Người đàn ông này che mũ rất thấp, Trần Dương không nhìn thấy mặt.
"Anh đụng trúng tôi, tại sao lại trách tôi?" Trần Dương cảm thấy người này thật kỳ lạ. Anh vẩy tay nhưng lại không hất tay người kia ra được: "Phiền anh bỏ tay ra, tôi đang có việc gấp. Nếu anh cảm thấy tôi va phải anh trước thì sau này có thể tới tìm tôi!"
"Sau này tới tìm anh?"
Người đàn ông kia cười ha hả, giọng cười có chút khàn khàn: "Tôi không đợi được nữa rồi!"
"Mau bỏ tay ra!"
Trần Dương cũng tức giận, anh đang vội đi tìm Lý Thiên Bá vậy mà người này lại không chịu buông tay ra khiến anh hoàn toàn nổi giận.
Trần Dương dần dần tăng thêm sức lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1928943/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.