"Sếp Chân, buổi tiệc sắp bắt đầu rồi. Chúng ta mau về chỗ của mình thôi." Một cô gái trẻ tuổi mặc áo hở ngực kéo tay gã, nũng nịu nói.
"Em yêu, đừng sốt ruột. Để anh nói chuyện một lát đã." Chân Kiến vỗ nhẹ tay cô gái kia rồi cầm ly rượu chân cao đi tới trước mặt Lưu Nhị: "Lưu Nhị, nể mặt anh, em uống một ly được chứ?"
Nói xong gã trực tiếp giơ ly rượu đang cầm tới trước mặt Lưu Nhị, ngữ khí kiên quyết không cho cô từ chối.
Ánh mắt gian tà của gã ngang nhiên nhìn ngắm cơ thể Lưu Nhị, coi Trần Dương là không khí.
Thằng nhóc ranh này đeo kính râm đứng bên cạnh Lưu Nhị không nhúc nhích, vừa nhìn là biết anh ta là vệ sĩ.
Uống rượu ư? Làm gì có chuyện đó!
Lưu Nhị cứ nhớ tới chuyện lần trước Chân Kiến động chân động tay với cô thì lại cảm thấy buồn nôn, làm sao cô có thể uống ly rượu gã đã uống rồi chứ?
"Thật ngại quá, tôi dị ứng với cồn!" Lưu Nhị lạnh lùng từ chối.
Trời ạ, cô ta dám từ chối gã ngay trước mặt bạn gái gã ư? Như vậy chẳng phải cho gã một cái tát sao?
Sắc mặt Chân Kiến lập tức xấu đi, gã âm trầm nói: "Cô giả vờ cái gì hả? Trong giới giải trí có mấy người phụ nữ giữ được trinh tiết chứ? Cô có tin tôi tìm phóng viên săn ảnh theo dõi mày hai mươi tư giờ không?"
"Anh..." Giọng nói của Lưu Nhị có chút run rẩy.
"Hừ, gọi cái gì hả? Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1928927/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.