"Ồ!"
Trần Dương thở dài: "Thật đáng tiếc, lần này tôi không thăm dò được gì cả."
Nghe Vu Lan sốt sắng, Trần Dương muốn trêu chọc cô một chút xem cô sẽ phản ứng thế nào.
"Gì cơ? Không thăm dò được gì cả?"
Ở đầu dây bên kia ngữ khí của Vu Lan hơi ngập ngừng, sau đó cô bối rối nói: "Sớm biết không thăm dò được gì cả thì tôi đã không...không hôn anh rồi, thật là phí công!"
Trần Dương còn chưa kịp nói gì thì Vu Lan đã cúp điện thoại.
Trời ạ, Vu Lan cũng vội vàng quá rồi. Trần Dương chỉ muốn trêu chọc cô một chút, đến thời gian giải thích cô cũng không cho anh mà đã đã cúp điện thoại rồi.
Tính cách của cô gái này thật quá nóng nảy, nhưng...tại sao nghe giọng Vu Lan lại giống như cô đang ngượng chứ? Nghĩ vậy Trần Dương mỉm cười đầy xấu xa.
Sau đó anh dùng ứng dụng Didi gọi xe chuẩn bị quay về công ty.
Đã nửa tháng trôi qua, không biết công ty thế nào rồi.
Chỉ một lát sau xe tới nơi, Trần Dương đang định lên xe thì điện thoại đổ chuông.
Anh tưởng rằng Vu Lan gọi tới nhưng vừa cầm điện thoại lên xem thì lại thấy người gọi tới là Đàm Tiểu Long.
Đàm Tiểu Long này thật không đơn giản. Trần Dương vừa mới ra khỏi nhà giam mà hắn ta đã gọi tới rồi.
"Tiểu Dương, ra tù rồi phải không. Anh đã chuẩn bị một bữa cơm tẩy trần cho cậu rồi đấy." Điện thoại vừa được kết nối tiếng cười sang sảng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1928920/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.