Đúng là cô từng nghiên cứu về chuyện này.
Thời cổ đại, từ hoàng đế quý tộc cho tới dân chúng nghèo đều vô cùng mê tín, họ luôn nghĩ muốn trẻ mãi không già.
Mà những người cầu tiên học đạo thời cổ đại cũng sẽ luyện chế đủ loại đan dược để theo đuổi việc sống dài lâu.
Đương nhiên, phần lớn đều là kẻ lừa đảo treo đầu dê bán thịt chó, thầy luyện đan thật sự biết luyện đan cũng không tùy tiện như Trần Dương!
Bọn họ luyện đan, trước tiên không chỉ chọn một ngày lành tháng tốt, đốt hương, tắm rửa, mà còn phải chuẩn bị đủ lại nguyên vật liệu để luyện đan, thứ mà cô biết đã có tới mấy chục loại.
Tuy Từ Tiểu Nhu bứt rứt, thế nhưng thói quen nghề nghiệp từ nhiều năm trước tới nay không cho phép cô nói dối.
Cô hít sâu một hơi, nói: “Hiện giờ, trong số dụng cụ luyện đan mà bản thân tôi biết, không có bình gốm, thế nhưng, tôi nghĩ nếu Trần Dương dùng bình gốm luyện đan thì nhất định sẽ có cái lý của anh ấy.”
Tuy rằng không thể nói dối nhưng cô có thể nói giảm nói tránh mà. Không biết tại sao trong lòng cô thấy buồn bực, giống như mình nói như thế sẽ làm cho Trần Dương không vui!
Nhưng điều mà cô không muốn nhìn thấy nhất vẫn xảy ra!
Ngay lúc cô nói những người cầu tiên học đạo thời cổ đại không dùng bình gốm để luyện đan thì người ở đây đều nhốn nháo cả lên.
“Ngay cả Từ tiểu thư cũng đã nói những người cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1928845/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.