Khi con "cá mập" kia vọt tới giữa mấy người phụ nữ, Tô Diệu, Từ Tiểu Nhu, Vu Lan sợ tới nỗi sắc mặt trắng bệch.
"Trần Dương, mau tới cứu người..."
Trong tình thế cấp bách, điều đầu tiên Tô Diệu nghĩ đến là gọi Trần Dương kêu cứu.
Trần Dương đã biết con "cá mập" này là do Tào Bảo sắp đặt, rõ ràng là hắn muốn khoe mẽ đây.
Đã vậy thì cứ để hắn khoe mẽ đi.
Đúng lúc đó Tào Bảo nghe thấy tiếng kêu cứu thì lập tức đổi hướng. Hắn quay lại bơi về phía mấy cô gái, miệng còn hét lớn: "Con cá mập chết tiệt, có giỏi thì nhằm vào tao đây này."
Tào Bảo vừa đạp nước vừa ra sức bơi về phía đó. Dáng vẻ dũng cảm quên mình của Tào Bảo khiến những cô gái trên bờ cực kỳ cảm động, nhìn hắn đầy si mê.
"Sao anh ta lại to gan như vậy chứ, chẳng lẽ anh ta không sợ chết sao?"
"Tào Bảo đàn ông quá đi mất, thật là đẹp trai..."
Những người đàn ông đang đứng trên bờ cũng vỗ tay cho Tào Bảo. Khá lắm, không hổ là công tử nhà họ Tào.
Lúc này, Tô Diệu thất vọng nhìn Trần Dương.
Tại sao, tại sao Trần Dương lại không hề tới cứu cô? Tại sao vị hôn phu của người khác thì lại dũng cảm quên mình chạy tới...
Nhưng đúng lúc đó con "cá mập" kia đột nhiên đổi hướng bơi về phía Vu Lan.
Vu Lan sợ tới nỗi sắc mặt trắng bệch, không kiềm chế được mà hét lên: "Tào Bảo, mau cứu tôi..."
Vu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1928834/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.