Từ Tiêu Nhu phớt lờ luôn bọn họ, đi thẳng tới trước mặt Trần Dương, vui vẻ nói: “Trần Dương, anh cũng ở đây à.”
Nhưng khi cô nhìn thấy Tô Diệu đứng bên cạnh Trần Dương cực kì thân mật, trong lòng vẫn không khỏi cảm thấy mất mát.
Vu Lan cũng đi tới, nở nụ cười nói với Trần Dương: “Không ngờ anh cũng đến đây.”
Vu Lan nhìn thấy Trần Dương thì có chút hiếu kì, bữa tiệc gia tộc như nhà họ Tào tổ chức lần này thực ra năm nào cũng có, chỉ là lúc đó cô vẫn chưa quen biết Trần Dương, không ngờ năm nay anh cũng có mặt.
“Ừm, theo qua đây trải nghiệm sự đời.”
Trần Dương cười, gật đầu.
Những người xung quanh đều sững sờ.
Tình huống gì thế này?
Thiên kim nhà họ Từ và hoa khôi cảnh sát họ Vu sao lại quen biết tên ăn hại này? Hơn nữa, nghe giọng điệu của hai người họ thì có vẻ như quan hệ không hề bình thường.
Thế này thật khiến bọn họ ghen tị.
Mẹ kiếp, mình còn chưa được nói chuyện với nữ thần, vậy mà tên con rể vô tích sự này chỉ đứng im đó, nữ thần đã tự động đi tới bắt chuyện rồi, như vậy thì sao bọn họ chịu được.
Sự đố kỵ trong mắt mỗi người như sắp tràn ra ngoài.
Sắc mặt của Tào Bảo còn khó coi hơn, vị hôn thê của mình xuống xe không đi tìm mình mà lại chạy đến tìm người đàn ông khác, không phải là khiến anh ta khó chấp nhận nổi sao?
Càng không nói đến người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1928830/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.