Tuy rằng lần trước Trần Dương đã tặng Đường Tĩnh một sợi dây chuyền hơn hai mươi triệu khiến bà ta có cái nhìn mới về anh, nhưng trong tiềm thức bà ta vẫn cực kỳ khinh thường Trần Dương.
Hiện giờ Lý Mật phát triển tốt như vậy Trần Dương không nịnh bợ mà đến ngữ khí chào hỏi cũng qua loa, đúng là bùn loãng không trát nổi tường.
"Không cần làm phiền Trần Dương đâu cô, cháu không khát, thật đấy ạ..."
Lý Mật cười khổ trong lòng, đây là chuyện gì vậy, để sếp đến hầu hạ chính mình không phải là chán sống rồi hay sao?
Sau khi về phòng ngủ, Trần Dương vội vã lấy ra sách cổ Từ Tiểu Nhu cho anh.
Quyển sách này đã lâu năm, giấy đều ố vàng, chữ viết cũng mờ đi.
Trên bìa sách viết mấy chữ to: Thần Binh Phổ.
Ha ha, giọng điệu cũng không nhỏ, còn dám đặt tên này.
Trần Dương cười cười, mở sách ra bắt đầu đọc.
Còn chưa xem được đến hai trang thì cửa phòng đã bị mở ra.
Đường Tĩnh đứng ở cửa, trừng mắt nhìn Trần Dương: "Xem lại xem cậu đang mặc cái thứ gì? Bây giờ Diệu Diệu đã là chủ tịch nhà họ Tô, cậu không biết giữ thể diện cho con bé à? Tôi cho cậu biết, ngày mai nhà họ Tào tổ chức một buổi dã ngoại, các gia tộc có quyền thế trong Tây Xuyên đều đi, cậu mau đi mua quần áo mới đi, đừng để Diệu Diệu mất mặt, biết chưa?"
"Vâng."
Trần Dương gật đầu.
Đường Tĩnh thấy Trần Dương không hề để ý thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1928827/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.