Thấy Trần Dương đã đi rồi còn quay lại, Tô Diệu đứng dậy nhỏ giọng nói với anh: "Anh quay lại làm gì, anh cứ chờ tôi trong xe là được rồi." 
Trần Dương mỉm cười, anh đặt hộp quà đang cầm trên tay tới trước mặt Đường Tĩnh. 
Món quà này là Trần Thiên Tông cho anh bởi vì năm đó anh bị đuổi ra khỏi nhà họ Trần, tới ở rể nhà họ Tô. 
Nhà họ Trần chẳng có ai để ý tới chuyện này, khiến Trần Thiên Tông rất áy náy. Vì vậy vào dịp Trần Lỗi tổ chức lễ cưới ông ta đặc biệt bù đắp cho anh. 
Trần Dương cũng không khách sáo, anh nhận món quà này của Trần Thiên Tông. 
Trần Dương mỉm cười nói với Đường Tĩnh: "Mẹ, con và Diệu Diệu đã kết hôn gần ba năm rồi mà người con rể này vẫn chưa tặng cho mẹ món quà nào tử tế. Đây là chút tâm ý của con, mong là mẹ nhận lấy." 
Cái gì? 
Vừa rồi anh ta bỏ ra ngoài không phải là vì cảm thấy mất mặt, mà là ra xe lấy quà sao? 
Tất cả mọi người trong phòng đều dồn mắt nhìn chằm chằm vào hộp quà kia. 
Đường Tĩnh do dự một lát rồi mở hộp quà ra. 
Hộp quà vừa mở ra, một mùi đàn hương nhè nhẹ bay ra ngoài. Bên trong là một chiếc hộp gỗ được chạm khắc tinh tế. 
Mùi đàn hương này tỏa ra từ chiếc hộp gỗ. 
Oa~ 
Không phải chiếc hộp này được làm từ gỗ đàn hương đấy chứ? 
Nếu vậy thì cũng quá cao cấp rồi. Chỉ là một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1928759/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.