Lam Khê nhíu mày, hơi nghi ngờ nhìn Trần Dương: "Anh là?"
"Trưởng khoa Lam, cô đừng để ý đến anh ta." Lương Khiết đi lên phía trước, nói: "Anh ta chỉ là con chó bị đuổi ra khỏi nhà họ Trần thôi."
Lương Khiết vừa dứt lời, khách khứa xung quanh đều cười ha hả.
Trần Dương không để ý tới họ mà từ tốn nói: "Tôi là Trần Dương, chú rể Trần Lỗi là em trai tôi."
Lúc này, Lam Khê mới biết người trước mặt mình chính là vị đại thiếu gia bị nhà họ Trần trục xuất khỏi gia tộc trong truyền thuyết. Có điều mạng người quan trọng, cô không tùy tiện nghe theo lời anh mà dùng giọng điệu nghi ngờ nói: "Anh biết y thuật?"
Trần Dương lắc đầu.
"Trần Dương, rốt cuộc anh muốn làm gì? Trưởng khoa Lam đã nói tình trạng của tổng giám đốc Lý không ổn, phải đưa đến bệnh viện rồi, anh còn quấy nhiễu cái gì?" Em dâu Lương Khiết nhân cơ hội nói: "Anh hiểu y thuật sao? Tôi cho anh biết, nếu tổng giám đốc Lý xảy ra chuyện gì không hay thì chính là do anh hại."
Bản lĩnh mượn gió bẻ măng của Lương Khiết đúng là lợi hại, vài ba câu đã úp cái chuyện Lý Lâm hôn mê lên đầu anh.
Lý Lâm là ai?
Chính là một nhân vật lớn ở thành phố Tây Xuyên.
Người nắm giữ tập đoàn an ninh Hắc Lân với mấy nghìn người trong tay.
Em trai cô là Lý Hổ, là dân xã hội ở thành phố Tây Xuyên.
Nếu thật sự xảy ra chuyện gì, đừng nói Trần Thiên Tông,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1928747/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.