Sắc mặt Tô Diệu trở nên không được tự nhiên.
Đúng rồi, mình đang làm sao vậy? Tại sao lại để ý quan hệ của anh ấy và Lưu Nhị?
Thấy Tô Diệu không nói gì, Trần Dương mở miệng, nói: “Anh và Lưu Nhị là bạn học, em đừng lo, chuyện này anh gọi điện hỏi cô ấy thì mới biết.”
Tô Diệu gật đầu, hóa ra hai người còn có mối quan hệ này nữa, nhưng cô vẫn hơi nghi ngờ: “Hai người chỉ là bạn học thì sao lại phải khách sáo với cô ấy như thế?”
“Chuyện này à… chắc là do trước kia anh là lớp trưởng.”
Trần Dương khựng lại, hơi chột dạ nói.
“Thế à?”
Đúng lúc đó điện thoại di động trong tay Trần Dương đột nhiên vang lên.
“Ôi chao, chắc là ông chủ gọi đến, nhất định là ông chủ biết anh lén chạy ra ngoài. Không nói nữa, anh phải về đi làm đây.”
Một cú điện thoại này coi như đã kết thúc nguy cơ cho Trần Dương.
Tô Diệu cũng không nghĩ nhiều mà vội nói: “Nhanh về đi."
Trần Dương gật đầu, vẫy tay chào tạm biệt cô rồi rảo bước đi ra khỏi trang viên.
Anh lấy điện thoại ra xem, hóa ra là Từ Tiểu Nhu gọi điện đến.
“Trần Dương, anh ở đâu? Bây giờ anh có tiện đến đây một chút không? Có việc gấp cần anh giúp!” Từ Tiểu Nhu vội vàng nói.
“Được, tôi qua đó ngay.”
Trần Dương cũng không hỏi là chuyện gì, nghe giọng điệu của cô gấp gáp như vậy, hoàn toàn không còn vẻ thản nhiên như trước, nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1928729/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.