“Thật ngại quá, tôi không hề có ý định nhận đồ đệ.”
Cái gì?
Thế mà anh ấy lại từ chối!
Dương Quân ở bên cạnh há hốc mồm ngạc nhiên, thế mà thằng nhóc này lại từ chối tiểu thư nhà mình! Hơn nữa còn từ chối không hề do dự!
Từ Tiểu Nhu cắn môi, không cam lòng hỏi: “Sao lại không nhận tôi làm đồ đề?”
“Aiz.” Trần Dương thở dài, nói: “Cô và tôi là người cùng thế hệ, tôi nhận cô làm đồ đệ chẳng phải sẽ bị loạn vai vế sao?”
Từ Tiểu Nhu sửng sốt, không ngờ lại là vì lý do này. Nhưng trong giới đồ cổ, người biết là thầy. Anh ấy nói như thế chính là không muốn nhận mình làm đồ đệ.
Nghĩ vậy, trong lòng cô vô cùng buồn phiền.
Dương Quân ở bên cạnh thấy tiểu thư nhà mình ủ rũ như vậy thì ông ta đi tới kề bên tai cô nói nhỏ đôi câu.
Mắt Từ Tiểu Nhu chợt sáng lên, cô gật đầu: “Quản lý Dương, ý của chú không sai.”
Cô lại nói với Trần Dương: “Trần Dương, anh không nhận tôi làm đồ đệ, tôi không ép anh, nhưng tôi mời anh làm người giám định đồ quý danh dự của Trân Bảo Các chúng tôi, dù sao anh cũng nên đồng ý chứ?”
Thấy Trần Dương cứ do dự không quyết định, Từ Tiểu Nhu lại nói thêm: “Một tháng lương ba trăm nghìn, không cần ngày nào cũng phải đi làm, chỉ cần lúc anh hỗ trợ thì xuất hiện là được, được không?”
Mẹ nó, một tháng ba trăm nghìn, còn không cần đi làm mỗi ngày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1928725/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.