"Anh không mua trả góp, chẳng lẽ định trả hết một lần chắc?" Tôn Tuyết xì một tiếng rồi bật cười, cô ta kéo tay Tô Diệu hỏi: "Diệu Diệu, cậu nói cho tớ biết có phải anh ta biết cô Đường giới thiệu bạn trai cho cậu nên mới lén lút theo dõi cậu, đòi phí chia tay không? Anh ta tự tin như vậy có phải là do cậu cho anh ta tiền mua xe không thế?" 
Ha ha, đòi phí chia tay? Trần Dương không nhịn được mà mỉm cười, có phải cô ta xem nhiều phim truyền hình quá rồi không vậy? 
Tôn Tuyết cứ liên tục chế giễu Trần Dương, Tô Diệu cũng không nhìn cảnh này nổi nữa, cô kéo Tôn Tuyết lại: "Cậu đừng nói nữa, anh ấy...anh ấy không đòi tiền tớ đâu." 
"Sợ cái gì chứ? Kể cả anh ta không đòi tiền cậu thì tớ vẫn cảm thấy tiếc thay cho cậu đấy." Tôn Tuyết tỏ vẻ trượng nghĩa mà nói: "Tên họ Trần này làm lỡ hai năm tuổi xuân của cậu, đến tận bây giờ còn bám lấy cậu không chịu buông tha, nếu anh ta còn là một người đàn ông thì nên buông tay để cậu theo đuổi hạnh phúc của cậu mới phải." 
Trần Dương vẫn không đáp trả Tôn Tuyết, anh quay sang nhìn Thẩm Hồng: "Tôi vốn muốn mua chiếc xe đắt nhất trong cửa hàng của anh, mặc dù Mercedes-Benz không phải hãng xe bình dân cũng không phù hợp với tính cách của tôi nhưng lại khá phù hợp với người trẻ tuổi như tôi. Thế nhưng thái độ của mấy người thật sự khiến người ta quá thất vọng, cho nên không không muốn mua nữa." 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1928708/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.