"Rè rè ~" 
Điện thoại đổ chuông chưa được hai lần, thì Ngụy Minh Đông bắt máy. 
Để Từ Tiểu Nhu nghe được, Tô Diệu còn cố ý mở loa ngoài. 
Đường Tĩnh liếc nhìn người gọi tới, lập tức mở cờ trong bụng, bà mỉm cười nói: "Con gái ngoan, thì ra dây chuyền của con là do Minh Đông tặng cho con sao. Minh Đông tốt với con quá, người đàn ông như vậy, con đã chiếm được Minh Đông thì phải giữ cho chặt." 
Giọng của bà ta rất lớn, những người ngồi ở mấy bàn bên cạnh đều nghe thấy cả, mọi người liên tục quay lại nhìn. 
Đường Tĩnh cố ý nói cho Trần Dương nghe, so với Ngụy Minh Đông, anh thật sự chẳng ra sao. 
Mà lúc này, Ngụy Minh Đông đang cầm một suất hộp cơm, ngồi xổm ở bên đường ăn ngấu nghiến. 
Tô Diệu gọi điện thoại tới khiến anh ta rất bất ngờ, chẳng lẽ cô ấy không biết anh ta đã phá sản rồi hay sao? 
Anh ta và cơm vào miệng, nghĩ ngợi, rốt cuộc anh ta đắc tội với ai, mà đến cả nhà họ Trần cũng không gánh nổi anh ta. 
Luận về vai vế, mẹ của anh ta là em gái của trưởng tộc nhà họ Trần cơ đấy, mặc dù chỉ là nhánh phụ, nhưng địa vị cũng không hề thấp. 
Anh ta cầu xin mẹ đi tìm trưởng tộc, trưởng tộc cũng rất dè dặt, nói thẳng là anh ta đắc tội với người không nên đắc tội. 
Ngụy Minh Đông ở hiện tại, nghèo tới nỗi đến con chó nhìn thấy anh ta cũng ghét bỏ. 
Mặc dù anh ta không biết Tô Diệu gọi điện thoại cho anh ta để 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/149980/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.