"Cô chính là Mễ Tuyết?" Trần Dương nhìn Mễ Tuyết, hỏi. 
"Xin lỗi chủ tịch Trần, lúc nãy tôi tới nhà đón anh nhưng nhà anh không có ai, lúc về công ty lại bị kẹt xe nên mới tới muộn." Mễ Tuyết hơi cúi người, khẽ giải thích, cô không muốn mới ngày đầu chủ tịch nhậm chức đã có ấn tượng xấu về mình. 
"Mễ Tuyết, cô đang làm gì thế" Hứa Phương tới trước mặt Mễ tuyết, chỉ vào Trần Dương nói: "Cậu ta chỉ là một nhân viên quèn trong công ty thôi, hơn nữa lúc nãy đã bị tôi đuổi việc rồi, sao cô lại gọi loạn thế?" 
"Nhân viên quèn? Đuổi việc?" Mễ Tuyết mở tập văn kiện trong tay mình ra, so sánh ảnh chụp trong văn kiện với người bên ngoài rồi nói với Hứa Phương: "Đúng mà, vị này chính là chủ tịch mới nhậm chức của công ty chúng ta, Trần Dương, chủ tịch Trần." 
Trời ạ. 
Cô ấy vừa nói gì? 
Chủ tịch mới nhậm chức? Chủ tịch Trần! 
Đội trưởng đội bảo vệ cảm thấy chân mình như nhũn ra, anh ta khó khăn nuốt nước miếng một cái, muốn nói gì đó nhưng lại phát hiện cổ họng như có gì đó chặn lại, không nói được câu nào cả. 
Người xung quanh cũng đều há to miệng, nhìn Trần Dương như gặp quỷ. 
"Sao lại vậy được, cô có nhận nhầm người không?" Tim Lưu Nhị run lên, cô ta cắn môi, nói: "Có phải là trùng tên với chủ tịch công ty không?" 
"Trùng tên?" Mễ Tuyết mở tập văn kiện, lấy tài liệu ra, đặt trước mặt Lưu Nhị: "Tự cô xem đi, người trong hình này có phải chủ tịch Trần không, hôm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/149977/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.