“Mời Lâm tiểu thư uống, đây là rượu hoa quế do phủ ta ủ, chôn năm năm rồi, giờ vừa mới lấy ra, không hề kém cạnh rượu trong cung.” Nam tử áo đen ngồi đối diện ta nói.
Rượu trong ly trước mắt ta tỏa ra mùi thơm mát tinh khiết, dụ dỗ người ta hưởng thụ.
“Đại Hoàng tử mời ta tới đây e là không chỉ để uống rượu thôi đúng không?”
Hôm nay ta vốn dĩ đi tiệm vải nhìn xem có nguyên liệu mới chưa, ai ngờ đột nhiên xuất hiện một đám người áo đen mời ta bước lên xe ngựa. Bọn họ không chút nhân nhượng đưa ta tới nơi bí ẩn này.
Đại Hoàng tử cong môi, ý cười không tới khóe mắt: “Lâm tiểu thư thông minh, hy vọng là ngươi cũng thức thời.”
Ta cười nhạt: “Thế nào là thức thời? Ta chẳng qua là một cô gái mà thôi, điện hạ coi trọng ta như thế thì ta không chịu nổi đâu.”
Hắn đẩy chén rượu ra trước: “Ngươi không cần giả ngu, ta biết lão nhị đi Thường Châu cứu tế năm đó là nhờ ngươi nghĩ kế giúp hắn.”
Hắn đứng lên, khoanh tay đứng cạnh cửa sổ, tiếp tục nói: “Lúc ấy Tả Minh làm tri huyện, hầu hết ngân lượng triều đình phát ra cứu tế rơi vào túi hắn, là ngươi nghĩ cách bắt hắn nhả ra đúng không?”
“Còn có bản đồ dẫn nước cũng là do ngươi vẽ?”
“Lần đó lão nhị lập công lớn, phụ hoàng khen thưởng mạnh tay, nhưng ít nhiều gì cũng có một nửa là công lao của ngươi. Mới mười ba, mười bốn tuổi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ta-tu-tinh/2910737/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.