Sáng hôm sau.
Kiều Nhan vật vã trải qua một đêm cực nhọc, đến sáng nàng mới dịu bớt cơn đau. Trong tiềm thức, hệ thống không ngừng gọi nàng:
"Ký chủ, người không sao chứ? Ký chủ.."
Tâm trí cô mơ màng kêu lên:
"Đau.. đau quá, ta sao vậy?"
"Tôi không biết, đột nhiên hệ thống gián đoạn đến giờ mới khắc phục được."
Nàng nhăn nhó ý thức không được rõ ràng:
"Cơ thể ta đau quá.."
Hệ thống vội trấn an y:
"Cô cố lên, nếu không nhầm thì cô đang khai mở thần thức"
"Ta không quan tâm, đau chết ta rồi.."
Tại Đại Long Cung, lúc này tin tức nàng bị bệnh đã truyền đến tai nhiếp chính vương, chàng tò mò liền ra ngoài một chuyến đi đến phủ thái uý.
Sảnh điện chính của Thái Uý phủ.
Một hạ nhân chạy vào cúi người báo tin:
"Lão gia, nhiếp chính vương đến."
Từ Kham ngạc nhiên, miệng khẽ nhẩm:
"Trước giờ ngài ấy chưa từng để ý đến phủ ta. Ngoài công việc ra, ngài ấy cũng chẳng đảo mắt nhìn phủ thái uý lấy một cái. Nay sao lại.. chẳng lẽ có chuyện gì quan trọng? Để ta đích thân ra tiếp."
Vừa ra tới cửa phủ. Thái Uý cùng những hạ nhân ở đó choáng ngợp với cỗ xe ngựa sang trọng của Tần vương. Một hạ nhân không kìm được mà thốt lên:
"Nguy nga, lộng lẫy quá.."
Trong xe ngựa, chàng ta từ từ bước xuống. Cả đám người cúi đầu hành lễ, thái uý cũng không ngoại lệ.
"Không biết nhiếp chính vương ghé tăm nên chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-tuong-phung-tinh-truong-uyen-uong-chuyen/3440578/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.