Thiên giới giáng xuống một trận mưa nhỏ, tôi đang ngủ gật ở trên cây, đột hiên bị tưới cho ướt hết quần áo, lạnh quá nên tỉnh lại, trong lòng nhớ tới tấm áo choàng tơ Giao tiêu mà Ly Quang tặng, nếu lúc này mặc nó thì không bị ướt rồi.
Lúc chuẩn bị quay lại trong viện để tắm nước nóng thì tôi cảm thấy kỳ lạ, trận mưa này cũng thật là nhanh quá đi, mặt đất cách tôi năm bước cũng không bị ướt, nghĩ lại cảm thấy không đúng, sao trận mưa này chỉ đổ trên đầu tôi?
Tôi ngửa đầu lên nhìn, thấy có một người đang đứng trên đám mây nhìn tôi cười hiền lành, tôi lập tức tỉnh táo lại, giận đến mức giậm chân.
Người đang đứng trên đám mây cười đắc ý chính là Điện hạ Đồng Sa. Một tháng hai mươi tám ngày hắn sẽ tới điện Tước La trong cung Hoa Thanh của thái tử để quậy, trừ khi Thiên Đế sai bảo mới không thấy hắn vài ngày.
Thái tử vô cùng yêu thương đệ đệ này, để mặc hắn quậy phá trong điện, trêu chọc tiên nga tiên đồng, tôi chính là một trong số đó. Hôm nay hắn đứng trên đám mây làm pháp thuật, làm cho đám mây kia đổ mưa lên đầu tôi (đang ngủ gật trên cành cây),làm tôi ướt hết mình mẩy. Tôi phủi phủi cung trang màu hồng trên người, có chút ghét cái tên tùy tiện này, trừng mắt nhìn hắn rồi giận dữ nói “Điện hạ rảnh quá phải không?”
Hắn hạ đám mây xuống, cười tít mắt nhìn lụa mỏng bị ướt dính vào người tôi, thấy tôi bị ướt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-tinh-truong/2312421/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.