Hai người và một hồly quay lại Phượng Tê Cung, nhưng thấy cửa cung mở rộng, Đan Chu mộtthân y phục rực rỡ tươi cười xinh đẹp đứng ở cửa, trước hết nở một nụcười ấm áp với dì ta, sau khi hành lễ xong, đứng dậy quay về phía saucười lạnh lùng với ta: “Muội muội càng ngày càng được nhỉ, ngay cả LongTử Đông Hải cũng dám đánh, quả thật ở Phượng Tê Cung chán đến không chịu nổi rồi à!”
Từ nhỏ ta đã phải sống dưới mái hiên người, tuy nóirằng có chút quan hệ thân thích với Đan Chu, nhưng vạn lần không dámxưng tỷ nói muội với nàng ta.
Trong đó có cái nguyên do của nó.
Năm đó khi ta hóa thành hình người, cùng lắm chỉ vừa mới một ngàn hai trămtuổi, chỉ vì nguyên thân chính là một cái con chim Loan màu xanh, bộquần áo trên người cũng có màu xanh bình thường, đương nhiên không thểsao sánh với bộ vũ y ngũ sắc lấp lánh nhiều màu của Đan Chu biểu tỷ. Khi đó còn nhỏ trong lòng tràn đầy tình cảm, lại lúc mới có được hìnhngười, mong chờ tìm đến vị công chúa Điểu Tộc này, tiến lên thân thiếtgọi: “Đan Chu biểu tỷ –”
Lúc đó Đan Chu công chúa Điểu Tộc cóniên kỷ bốn ngàn sáu trăm tuổi, lúc đó từ mũi nàng ta phun ra một hơithở mạnh, lạnh lùng nói: “Chỉ là một nha đầu gửi nuôi, tương lai lớn hơn một chút ở trong cung làm chuyện tạp vụ vặt vãnh, cũng xứng gọi bảncông chúa là tỷ tỷ?”
Mặc dù việc này đã trải qua mấy ngàn năm,Đông Hải ruộng dâu hóa biển xanh đã vài lần, đáng lẽ ra nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-tinh-truong/108830/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.