Bóng dáng nhỏ bé đó, hoàn toàn bị đè không có không gian cử động giãy dụa, chỉ có thể để mặc bóng người cao lớn kia làm gì thì làm.
Trần Châu Ánh nhìn đôi nam nữ hôn nhau quên trời quên đất trong bếp, cả gương mặt bùm một cái, đỏ rực, ngay cả tai và cổ cũng đỏ bừng, cả người đứng ở đó, đi cũng không được, không đi cũng không được.
Cô ấy thế nào cũng không ngờ, mình đi tới đây vậy mà sẽ nhìn thấy cảnh tượng như này.
Thật ra vào lúc nghe thấy âm thanh, trong lòng cô ấy đã đoán được rồi.
Chỉ là tính tò mò của cô ấy điều khiển, muốn cô ấy nhìn rõ ràng, sau đó nhìn thấy một màn như này.
Không thể không nói, sếp Đường thật sự quá đáng quá rồi, giờ đã không nhịn được, vậy mà đè Vy Vy ra hôn ở trong bếp, không thể về phòng sao?
Trong lòng Trần Châu Ánh vừa mỉa mai, chân vừa dịch về phía sau, không dám xem nữa.
Cô ấy muốn nhân lúc trước khi mình bị phát hiện, mau chóng rời khỏi mảnh đất thị phi này, nếu không bị phát hiện thì thảm rồi.
Sếp Đường chắc chắn sẽ không tha cho cô ấy.
Nghĩ vậy, Trần Châu Ánh nuốt nước bọt, bước chân lùi lại càng thêm nhanh.
Nhưng vì cô ấy quá gấp gáp, bước quá lớn, cho nên cô ấy lùi lại, không cẩn thận đụng vào bức tường đằng sau, trong miệng vô thức kêu đau một tiếng.
Âm thanh này vừa phát ra, hai người đang hôn nhau trong bếp lập tức nghe thấy, dừng động tác.
Trần Châu Ánh cũng ý thức được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483633/chuong-1341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.