Đương nhiên không phải là hi vọng anh chết trong cuộc tranh chấp giữa sếp Đường và Đường Hạo Minh, mà là hi vọng sau khi anh ta rời khỏi đây thì đừng trở lại nữa.
Nhưng hiển nhiên là cô không thể nói những lời như vậy.
Nếu nói ra, người đàn ông này chắc chắn sẽ tức giận.
Nhưng mà Giang Hạ không biết rằng tất cả tâm tư của cô đều viết hết lên trên mặt.
Kiều Phàm hoàn toàn có thể nhìn thấy rõ lúc này cô đang suy nghĩ cái gì, mong chờ cái gì.
Nhưng đối với việc không phải là cô đang chờ đợi anh ta chết ở bên kia, bất cứ cái gì, anh ta cũng chấp nhận.
Dù sao bây giờ cô không còn né tránh anh ta như thế, có thể như vậy đã là rất tốt.
"À đúng rồi bác sĩ Kiều, khi nào anh đi?” Giang Hạ nhìn Kiều Phàm rồi hỏi. Kiều Phàm nhìn đôi mắt sáng lấp lánh của cô, anh im lặng trong chốc lát.
Xem ra cô thật sự vô cùng hi vọng anh rời khỏi nơi này, sau khi nghe thấy anh tạm thời rời khỏi, tâm trạng của cô rõ ràng tốt hơn rất nhiều, biểu cảm cũng tươi sáng hơn nhiều.
Thật là, phụ nữ.
“Sắp rồi, chắc là vài ngày nữa” Kiều Phàm lặng lẽ nhìn cô, nặng nề trả lời.
Giang Hạ rụt rụt cổ, trong lòng thổn thức không thôi.
Không phải đó chứ, chẳng lẽ anh nhìn ra cô rất hi vọng anh đi à?
Không thể nào, cô che giấu tốt như thế, chắc là anh không nhìn ra mới đúng.
Nghĩ như vậy, trong lòng Giang Hạ không còn hoảng hốt nữa, cô bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483607/chuong-1315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.