“Sợ gì?” Tống Vy quan tâm hỏi.
Giang Hạ cắn môi dưới, một lúc sau mới lên tiếng: “Tớ sợ tiếp tục như vậy, tớ sẽ chìm đắm trong sự dịu dàng của anh ta, sau đó lại yêu anh ta.”
Đúng vậy, dịu dàng.
Mấy ngày nay, thái độ của Kiều Phàm đối với cô, hành vi đối với cô, quả thực có thể xứng với chữ dịu dàng.
Dù sao con người Kiều Phàm nhìn chính là một người lãnh đạm, không giống người sẽ làm ra những hành động quan tâm cô, những trên thực tế, anh ta lại quan tâm cô.
Cho nên cô mới nói, khoảng thời gian này, anh ta rất dịu dàng với cô.
Hơn nữa dù sự dịu dàng này là giả, nhưng hành động quan tâm cô lại là thật, dù trong những hành động này bao hàm âm mưu, nhưng cô lại có thể cảm nhận được sự ấm áp được quan tâm.
Mà sự ấm áp này mặc dù khiến cô cảm thấy rất xa lạ, nhưng đồng thời, đáy lòng cô cũng mơ hồ có chút quyến luyến.
Đúng vậy, cô lại quyến luyến sự quan tâm của Kiều Phàm.
Lý trí nói cho cô biết, cô không nên quyến luyến, cô nên mau chóng vứt bỏ.
Nhưng trong lòng cô, lại có chút không muốn.
Khi ý thức được điểm này, cả người cô bị dọa sợ, không dám tin, đây lại là tâm trạng của mình.
Cho nên cô mới nói, cô rất sợ cứ tiếp tục như vậy sẽ yêu Kiều Phàm.
Đồng thời cũng muốn tìm một người lắng nghe tâm trạng hỗn loạn lúc này của mình, muốn tìm người chỉ dẫn mình.
Cho nên cô dù biết rõ chỗ Tống Vy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483604/chuong-1312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.