Một lúc sau, cô mới nắm chặt tay của anh, nói với giọng khàn khàn: “Chồng, anh sao có thể đồng ý chứ? Anh biết Đường Hạo Minh là một tên điên, cái gọi là quyết đấu của anh ta chắc chắn là nhằm vào mạng của anh, anh...”
“Anh biết.” Đường Hạo Tuấn lật tay nắm tay của Tống Vy, giọng nói trầm thấp mà đáp lại.
Tống Vy trợn to mắt: “Nếu đã như vậy, anh còn đồng ý?”
“Bởi vì anh không có cách nào khác, anh không muốn đồng ý cũng không được, Đường Hạo Tuấn sẽ không cho cơ hội anh không đồng ý.” Đường Hạo Tuấn nhìn đôi mắt đỏ hoe của cô: “Từ lúc bức thứ đó tới tay anh, nó đồng nghĩa anh đã nhận lời khiêu chiến của anh ta, cho dù anh ném, xé bức thư đó đi, hoặc ngay từ đầu không đọc nó cũng không có tác dụng.”
“...” Nhất thời, Tống Vy không nói gì nữa.
Bởi vì những lời này của anh đã khiến cô hiểu, quyết đấu giữa hai anh em bọn họ không phải là quyết định bởi một bức thư, càng không phải có hiệu lực bởi một bức thư.
Cho dù Đường Hạo Minh không gửi bức thư này, giữa bọn họ cũng sẽ có một cuộc quyết đấu, thậm chí còn là Đường Hạo Minh lẳng lặng xuất kích, khiến Đường Hạo Tuấn trở tay không kịp.
Gửi thư khiêu chiến, Đường Hạo Tuấn thậm chí còn có thể phòng ngự trước.
Cũng tức là từ một mặt nào đó, lần này Đường Hạo Minh còn nói tới quyết đấu công bằng.
“Anh ta... anh ta...” Giọng nói của Tống Vy nghẹn ngào, muốn mắng Đường Hạo Minh, nhưng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483595/chuong-1303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.