Bởi vì không ai biết được đây có phải là một trò bịp bợm dụ người cắn câu hay không.
Cho nên anh không tức giận trước những sự nghi ngờ của Đường Hạo Tuấn.
“Có thật hay không, anh tự đi điều tra sẽ biết, dù sao tôi cũng đã nói hết những gì nên nói rồi.” Kiều Phàm thản nhiên nói.
Đường Hạo Tuấn im lặng một lát, sau đó nói: “Tôi biết rồi, dù sao cũng cảm ơn anh đã nói với tôi chuyện này, nhưng tôi sẽ điều tra xem có phải thật hay không đã, thế nhé.”
Dứt lời, anh cúp máy, bỏ điện thoại xuống, rũ mắt không biết đang nghĩ gì.
Tống Vy vừa xem An An ở chỗ chị Trương, đang lên lầu thì thấy người đàn ông đang đứng ở hành lang, hơi cúi đầu, cả người toát ra khí lạnh.
“Ông xã, có chuyện gì vậy anh?” Tống Vy nhìn người đàn ông, lòng bỗng chùng xuống, cô bước tới nắm lấy tay người đàn ông, quan tâm hỏi: “Có phải đã xảy ra chuyện gì không?”
Hơi thở bị đè nén, có vẻ như anh đang vô cùng tức giận.
Chẳng lẽ vì tới đây với cô nên bỏ mặc tập đoàn Đường Thị khiến tập toàn xảy ra vấn đề gì sao?
Nếu thật sự là như vậy, cô sẽ cảm thấy rất áy náy.
Ánh mắt Đường Hạo Tuấn chợt lóe lên, rất nhanh liền phản ứng lại, tay trái nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, gạt đi lửa giận trong lòng, cười với cô: “Không có gì đâu.”
“Thật không có gì chứ?” Tống Vy nhìn anh, rõ ràng không tin lắm: “Nhưng em thấy vừa rồi anh có vẻ rất tức giận, ông xã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483588/chuong-1296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.