Giang Hạ lắc đầu, trên mặt tràn đầy sự xin lỗi: “Chưa.”
“Chưa?” Tống Vy cau mày: “Sao vậy, là xe xảy ra vấn đề gì hay là sao?”
“Không phải.” Giang Hạ cắn môi: “Là vấn đề của bọn tớ, Vy Vy, tớ với mẹ thương lượng rồi, chúng tớ không rời đi nữa.”
“Tại sao?” Tống Vy kinh ngạc, trợn tròn mắt.
Giang Hạ cúi đầu: “Bọn tớ muốn ở lại, cứ chuyển nhà như vậy, quá mệt, cũng quá phiền phức.”
“Nhưng Kiều Phàm đã liên lạc với mọi người rồi, có lẽ rất nhanh anh ta sẽ tìm thấy cậu, cậu....”
“Anh ta đã tìm đến rồi.” Giang Hạ nói.
Khuôn mặt Tống Vy tràn đầy sự kinh ngạc: “Cái gì? Đã tìm đến rồi?”
“Ừ.”
“Vậy cậu không sao chứ?” Tống Vy vội đứng dậy. Giọng điệu lo lắng hỏi.
Không ngờ, Kiều Phàm đã tìm đến rồi.
Cô biết sớm muộn gì Kiều Phàm cũng tìm đến, dù sao đã có được phương thức liên lạc của Giang Hạ, chắc chắn biết được tung tích trước mắt của Giang Hạ
Không ngờ bây giờ người đã đến rồi.
Bây giờ trong lòng Kiều Phàm có dụng ý xấu với Giang Hạ, đặc biệt là đối với đứa bé trong bụng của Giang Hạ, càng không thể khoan dung, cô sợ bây giờ Kiều Phàm lại kéo Giang Hạ đi phá thai.
Mà Kiều Phàm là một người đàn ông khỏe mạnh, Giang Hạ muốn dùng sức để phản kháng lại anh ta là điều không thể nào.
Giang Hạ biết Tống Vy quan tâm mình, trong lòng cảm thấy ấm áp, cười trả lời: “Tớ không sao, yên tâm đi Vy Vy.”
“Thật sự không sao?” Tống Vy cau mày, trong lòng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/483534/chuong-1242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.